Bản năng bùng cháy. Bà tự cởi bỏ hết xiêm y rồi khẽ nằm nghiêng bên cạnh Cân, rướn người về phía Cân.
Trong khu chung cư gần nhà bà Dung bỗng xuất hiện một phản thịt lợn mới rất đông khách mua.Chủ phản thịt này là cô Hải và chồng cô Hải là anh Cân.
Hàng ngày Cân đi chọn lợn ở các vùng quê mua về giết thịt cho vợ bán. Anh rất tinh đời, nhìn qua biết con lợn nào ngon, con lợn nào không bị ốm, bị dịch nên thịt của cô Hải tươi, ngon và rất đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm. Đã thế cô Hải lại không cân điêu và giá bán hạ hơn một chút nên khách của cô rất đông.
Buổi sáng hàng ngày, Cân đèo vợ đến khu chung cư nhà bà Dung, xả thịt cho vợ bán rồi anh đi giao thịt cho bếp ăn của các trường học trong khu vực. Buổi trưa hai vợ chồng ăn qua quýt ở các quán cơm bụi gần đó rồi lại tiếp tục bán hàng.
Khi Hải bán thì Cân nằm khèo trên ghế đá, dưới gốc cây xà cừ trong khu tập thể tranh thủ chợp mắt một chút, bởi hàng ngày 3 giờ sáng anh đã phải thức dậy để giết lợn rồi. Bà Dung là khách hàng rất quen thuộc của vợ chồng Hải. Vì bà đã hơn 60 tuổi, nên Hải thường gọi bà là u. Chồng bà Dung đã mất từ lâu. Bà chỉ có hai cô con gái và cả hai đều đã về nhà chồng nên hiện bà sống một mình.
Tuy đã cao tuổi nhưng bà Dung vẫn còn khá đẹp. Mái tóc mới bạc rất ít, lại được uốn gợn sóng trông rất quý phái. Bà cũng biết mặc đẹp nên nom bà trẻ hơn tuổi tác rất nhiều. Tiếng là khách hàng thường xuyên của Hải nhưng số thịt bà Dung mua hàng ngày rất ít, chỉ một vài lạng thôi, đôi khi bà chỉ mua một miếng nhỏ thịt thăn và những lúc như thế Hải không lấy tiền của u Dung.
Có một dạo Hà Nội nóng tới hơn 40ºC. Thấy Cân nằm ngủ trên ghế đá, mồ hôi ướt đẫm áo, bà Dung thương tình bảo Cân: "Con lên nhà u mà ngủ một giấc cho tử tế để tối còn giết lợn. Nhà u rộng rãi, có tới 3 phòng và phòng nào cũng có điều hoà nhiệt độ". Được lời như cởi tấm lòng, Cân lên nhà u Dung đánh thẳng một giấc cho tới khi Hải bán hết thịt lên gọi anh mới xuống đèo vợ về nhà.
Từ đó, mối quan hệ giữa bà Dung với vợ chồng Cân ngày càng thắm thiết hơn. Bà Dung nhận vợ chồng Hải làm con nuôi. Ngày rằm và ngày mùng 1 âm lịch, sau khi thắp hương xong bà Dung lại mang cả túi trái cây xuống cho vợ chồng Hải, vì một mình bà chẳng ăn hết bao nhiêu.
Ngược lại Cân cũng rất chiều u nuôi. Anh thường biếu u nuôi lúc thì quả tim lợn, lúc thì vài lạng tràng rất ngon, cũng có lúc là một ít lòng xe điếu. Người làm nghề mổ lợn đã chọn món nào cho ai thì đều rất ngon.
Ngôi nhà của bà Dung trở nên rất thân thuộc đối với Cân. Cứ buổi trưa, sau khi ăn xong anh lại lên nhà bà Dung ngủ. Từ ngày có Cân ngủ trưa trong nhà, hình như bà Dung cũng chú ý mặc đẹp hơn. Bà thường lôi bộ đầm hở lưng thời trẻ ra mặc trong nhà. Nhìn tấm lưng trần trắng nõn của bà, Cân nghĩ chắc ngày xưa bà phải là hoa khôi của cả vùng.
Các buổi trưa, bà Dung thường ra phòng khách, đứng ngắm con nuôi đang ngủ. Nó là thằng đàn ông lực lưỡng, tảng ngực đầy, vuông như tạc bằng đá, bắp thịt săn và cuộn lên ở hai cánh tay. Cân cứ giả vờ ngủ, chỉ xoay người nằm nghiêng lại một chút. Bà Dung thấy người nóng bừng và khát đến cháy cổ họng.
Bản năng bùng cháy; Bà tự cởi bỏ hết xiêm y rồi khẽ nằm nghiêng bên cạnh Cân. Như một hành động bản năng, bà rướn người về phía Cân... Lúc này thì Cân đã tỉnh hẳn. Một ngọn lửa bừng bừng đốt cháy anh. Và Cân ghì chặt lấy bà Dung.
Trong khi quá hứng khởi, Cân đã luồn tay xuống phía dưới hông bà Dung, sốc bà lên với một động tác rất mạnh mẽ. Bà Dung bỗng nhăn nhó và kêu lên: "Ôi! Đau quá!". Khi Cân nhỏm dậy thì một dòng máu chảy ra từ vùng kín của bà. Cân hoảng hốt hỏi: "U làm sao thế? Có đau lắm không?" "Đau. Gọi xe cấp cứu đi...". Khi Cân bế bà ra xe cấp cứu, Hải cứ chạy theo hỏi dồn: "U làm sao thế? Có nguy kịch lắm không?" Cân đánh trống lảng: "Em đừng hỏi nữa. Lo bán hàng đi rồi bắt xe ôm mà về".
Ở bệnh viện, chị Thanh- bác sĩ khoa sản chỉ cần khám qua là biết ngay rằng bệnh nhân đã bị thủng cùng đồ. Đây là sự cố chỉ diễn ra khi quan hệ tình dục. Nhưng bà Dung lại giấu bác sĩ, nói rằng máu tự nhiên ra như thế.
Sau khi khâu vết thủng cho bệnh nhân, bác sĩ Thanh động viên: "Ổn rồi bác ạ! Chỉ cần uống thuốc 3 lần trong ngày sáng hôm sau bác đã có thể ra viện được rồi. Hôm trước một bác gái cũng đã hơn 70 tuổi và cũng bị y như bác mà chỉ hai hôm là ra viện. Bác ấy bị thủng cùng đồ do quan hệ với động tác quá mạnh. Nom bác ấy rất trẻ và đẹp.
Xưa Từ Hy Thái Hậu tuổi đã rất cao mà còn rất trẻ. Từ Hy goá chồng sớm. Là thái hậu ở trong Tử Cấm Thành nhưng Từ Hy không "cấm thành". Những người đàn ông ở ngoài Tử Cấm Thành mà đẹp trai khoẻ mạnh đều được Từ Hy đón vào để phục vụ thái hậu qua đêm. Vì thế mà bà ấy trẻ mãi.
Người già nếu còn dồi dào sức sống thì nên giữ quan hệ tình dục đều đặn, vì nó cho người ta sống lâu hơn và trẻ lâu hơn. Nhưng trong chuyện này các bác gái cần phải biết cách, vì các bác đã bị "đại hạn" rồi nên thời gian khởi động phải dài hơn... Nếu vội vã quá hoặc tư thế lạ quá thì hậu quả khó lường ".
Nghe bác sĩ nói thế, bà Dung biết rằng bác sĩ Thanh đã biết hết. Bà nắm chặt tay bác sĩ Thanh mỉm cười và gật đầu, tỏ ý cám ơn.
Trong khu chung cư gần nhà bà Dung bỗng xuất hiện một phản thịt lợn mới rất đông khách mua.Chủ phản thịt này là cô Hải và chồng cô Hải là anh Cân.
Hàng ngày Cân đi chọn lợn ở các vùng quê mua về giết thịt cho vợ bán. Anh rất tinh đời, nhìn qua biết con lợn nào ngon, con lợn nào không bị ốm, bị dịch nên thịt của cô Hải tươi, ngon và rất đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm. Đã thế cô Hải lại không cân điêu và giá bán hạ hơn một chút nên khách của cô rất đông.
Buổi sáng hàng ngày, Cân đèo vợ đến khu chung cư nhà bà Dung, xả thịt cho vợ bán rồi anh đi giao thịt cho bếp ăn của các trường học trong khu vực. Buổi trưa hai vợ chồng ăn qua quýt ở các quán cơm bụi gần đó rồi lại tiếp tục bán hàng.
Khi Hải bán thì Cân nằm khèo trên ghế đá, dưới gốc cây xà cừ trong khu tập thể tranh thủ chợp mắt một chút, bởi hàng ngày 3 giờ sáng anh đã phải thức dậy để giết lợn rồi. Bà Dung là khách hàng rất quen thuộc của vợ chồng Hải. Vì bà đã hơn 60 tuổi, nên Hải thường gọi bà là u. Chồng bà Dung đã mất từ lâu. Bà chỉ có hai cô con gái và cả hai đều đã về nhà chồng nên hiện bà sống một mình.
Tuy đã cao tuổi nhưng bà Dung vẫn còn khá đẹp. Mái tóc mới bạc rất ít, lại được uốn gợn sóng trông rất quý phái. Bà cũng biết mặc đẹp nên nom bà trẻ hơn tuổi tác rất nhiều. Tiếng là khách hàng thường xuyên của Hải nhưng số thịt bà Dung mua hàng ngày rất ít, chỉ một vài lạng thôi, đôi khi bà chỉ mua một miếng nhỏ thịt thăn và những lúc như thế Hải không lấy tiền của u Dung.
Có một dạo Hà Nội nóng tới hơn 40ºC. Thấy Cân nằm ngủ trên ghế đá, mồ hôi ướt đẫm áo, bà Dung thương tình bảo Cân: "Con lên nhà u mà ngủ một giấc cho tử tế để tối còn giết lợn. Nhà u rộng rãi, có tới 3 phòng và phòng nào cũng có điều hoà nhiệt độ". Được lời như cởi tấm lòng, Cân lên nhà u Dung đánh thẳng một giấc cho tới khi Hải bán hết thịt lên gọi anh mới xuống đèo vợ về nhà.
Từ đó, mối quan hệ giữa bà Dung với vợ chồng Cân ngày càng thắm thiết hơn. Bà Dung nhận vợ chồng Hải làm con nuôi. Ngày rằm và ngày mùng 1 âm lịch, sau khi thắp hương xong bà Dung lại mang cả túi trái cây xuống cho vợ chồng Hải, vì một mình bà chẳng ăn hết bao nhiêu.
Ngược lại Cân cũng rất chiều u nuôi. Anh thường biếu u nuôi lúc thì quả tim lợn, lúc thì vài lạng tràng rất ngon, cũng có lúc là một ít lòng xe điếu. Người làm nghề mổ lợn đã chọn món nào cho ai thì đều rất ngon.
Ngôi nhà của bà Dung trở nên rất thân thuộc đối với Cân. Cứ buổi trưa, sau khi ăn xong anh lại lên nhà bà Dung ngủ. Từ ngày có Cân ngủ trưa trong nhà, hình như bà Dung cũng chú ý mặc đẹp hơn. Bà thường lôi bộ đầm hở lưng thời trẻ ra mặc trong nhà. Nhìn tấm lưng trần trắng nõn của bà, Cân nghĩ chắc ngày xưa bà phải là hoa khôi của cả vùng.
Các buổi trưa, bà Dung thường ra phòng khách, đứng ngắm con nuôi đang ngủ. Nó là thằng đàn ông lực lưỡng, tảng ngực đầy, vuông như tạc bằng đá, bắp thịt săn và cuộn lên ở hai cánh tay. Cân cứ giả vờ ngủ, chỉ xoay người nằm nghiêng lại một chút. Bà Dung thấy người nóng bừng và khát đến cháy cổ họng.
Bản năng bùng cháy; Bà tự cởi bỏ hết xiêm y rồi khẽ nằm nghiêng bên cạnh Cân. Như một hành động bản năng, bà rướn người về phía Cân... Lúc này thì Cân đã tỉnh hẳn. Một ngọn lửa bừng bừng đốt cháy anh. Và Cân ghì chặt lấy bà Dung.
Trong khi quá hứng khởi, Cân đã luồn tay xuống phía dưới hông bà Dung, sốc bà lên với một động tác rất mạnh mẽ. Bà Dung bỗng nhăn nhó và kêu lên: "Ôi! Đau quá!". Khi Cân nhỏm dậy thì một dòng máu chảy ra từ vùng kín của bà. Cân hoảng hốt hỏi: "U làm sao thế? Có đau lắm không?" "Đau. Gọi xe cấp cứu đi...". Khi Cân bế bà ra xe cấp cứu, Hải cứ chạy theo hỏi dồn: "U làm sao thế? Có nguy kịch lắm không?" Cân đánh trống lảng: "Em đừng hỏi nữa. Lo bán hàng đi rồi bắt xe ôm mà về".
Ở bệnh viện, chị Thanh- bác sĩ khoa sản chỉ cần khám qua là biết ngay rằng bệnh nhân đã bị thủng cùng đồ. Đây là sự cố chỉ diễn ra khi quan hệ tình dục. Nhưng bà Dung lại giấu bác sĩ, nói rằng máu tự nhiên ra như thế.
Sau khi khâu vết thủng cho bệnh nhân, bác sĩ Thanh động viên: "Ổn rồi bác ạ! Chỉ cần uống thuốc 3 lần trong ngày sáng hôm sau bác đã có thể ra viện được rồi. Hôm trước một bác gái cũng đã hơn 70 tuổi và cũng bị y như bác mà chỉ hai hôm là ra viện. Bác ấy bị thủng cùng đồ do quan hệ với động tác quá mạnh. Nom bác ấy rất trẻ và đẹp.
Xưa Từ Hy Thái Hậu tuổi đã rất cao mà còn rất trẻ. Từ Hy goá chồng sớm. Là thái hậu ở trong Tử Cấm Thành nhưng Từ Hy không "cấm thành". Những người đàn ông ở ngoài Tử Cấm Thành mà đẹp trai khoẻ mạnh đều được Từ Hy đón vào để phục vụ thái hậu qua đêm. Vì thế mà bà ấy trẻ mãi.
Người già nếu còn dồi dào sức sống thì nên giữ quan hệ tình dục đều đặn, vì nó cho người ta sống lâu hơn và trẻ lâu hơn. Nhưng trong chuyện này các bác gái cần phải biết cách, vì các bác đã bị "đại hạn" rồi nên thời gian khởi động phải dài hơn... Nếu vội vã quá hoặc tư thế lạ quá thì hậu quả khó lường ".
Nghe bác sĩ nói thế, bà Dung biết rằng bác sĩ Thanh đã biết hết. Bà nắm chặt tay bác sĩ Thanh mỉm cười và gật đầu, tỏ ý cám ơn.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét