Bắt quả tang chồng ngủ với em gái | Maphim.net
Thấy họ làm chuyện ấy trên chiếc giường vợ chồng, tôi hét lên rồi ngã khuỵu xuống. Mẹ tôi chạy sang, nhìn cảnh hai người luống cuống mặc quần áo thì cũng xỉu xuống không nói được gì.
Các bạn ơi, tôi biết phải làm gì bây giờ? Chồng và em gái đều phản bội tôi. Chẳng lẽ đã có hai đứa con với nhau mà tôi phải bỏ chồng hay sao? Nhưng không bỏ thì sống thế nào đây?

Chúng tôi cưới nhau vì tình yêu, cũng tìm hiểu bốn năm mới lấy. Tôi cứ tưởng anh ấy là chồng tốt, vì anh ấy cũng không có khuyết điểm gì đặc biệt. Nói chung cuộc sống của chúng tôi đều bình yên. Tôi cũng là một người vợ chu đáo với chồng con.
Một hôm tôi đi làm về sớm thì bắt gặp chồng tôi đang trên giường với em gái. Chúng tôi không ở chung nhưng cùng sống trên một mảnh đất. Đất nhà mẹ tôi rộng, đủ để hai chị em tôi mỗi đứa nhận một mảnh làm nhà. Phần đất em gái tôi chưa xây, nó chưa lấy chồng nên vẫn ở cùng bố mẹ. Còn tôi và chồng có đóng cho bố mẹ một ít gọi là tiền đất, rồi xây nhà. Tất cả đại gia đình đi chung một cổng, chung sân.
Em gái tôi vẫn thường xuyên qua lại chơi và chăm sóc các cháu. Hễ hôm nào nấu gì ngon là cả đại gia đình tập hợp ăn chung. Tôi đi làm công ty tư nhân, về nhà bữa sớm bữa muộn. Chồng tôi làm điện, có khách gọi thì đi, giờ giấc không ổn định. Nếu tôi về muộn thì mẹ hoặc em gái tôi sẽ đón lũ trẻ.
Có lẽ vì vậy mà chồng tôi cùng em gái tôi có điều kiện qua lại với nhau mà tôi không biết. Đến khi gặp cảnh hai người đang làm "chuyện ấy" trên chiếc giường vợ chồng, tôi hét lên rồi ngã khuỵu xuống, run rẩy. Tiếng thét của tôi khiến mẹ tôi chạy sang, nhìn thấy cảnh hai người kia đang luống cuống mặc quần áo. Mẹ tôi cũng xỉu xuống không nói được gì.

Có lẽ vì bị bắt quả tang, chuyện vỡ lở như thế nên sau đó, hai con người phản bội đó không kiêng dè gì nữa. Chồng tôi nói anh ta sẽ không bạc với tôi, vẫn có trách nhiệm với vợ con, không bao giờ bỏ, nhưng tình yêu anh ta dành cho cô em tôi mất rồi, tình yêu không có tội. Nếu tôi đòi ly dị thì anh ta đành chấp nhận nhưng anh không muốn nhà tan cửa nát.
Còn em tôi, nó khóc bảo là yêu chồng tôi từ lâu. Nó bảo không dám cướp chồng chị, chỉ xin được yêu anh, không có danh phận gì cũng được. Nhưng một hôm khác nó lại gào lên rằng chị sống với anh ấy thế đủ rồi, giờ hết tình cảm rồi thì giải thoát cho nhau, đừng có chia lìa tình yêu đích thực của nó. Nó bảo tôi là ích kỷ, vợ chồng hết tình hết nghĩa mà cứ cố tình giữ như thế để hành hạ nó.

Trời ơi, tôi không biết còn trời đất gì nữa. Tôi bị hai người kia hại chết cả cõi lòng, mà hóa ra là kẻ có tội ư. Mẹ tôi cũng chẳng dám bênh ai, cứ kêu trời kêu đất xin chúng tôi đừng bôi tro trát trấu vào mặt bà. Tôi đau khổ cùng cực, căm thù chồng tôi, hận em tôi, oán trách mẹ tôi.
Sao đời tôi lại lâm vào một hoàn cảnh trớ trêu như tiểu thuyết thế này. Tôi biết làm gì đây hả các bạn? Bỏ chồng để họ đến với nhau ư? Tôi sống sao được khi nhìn họ âu yếm nhau trước mắt? Không bỏ ư? Họ vẫn thế. Rồi còn danh dự nữa, tôi còn mặt mũi nào nếu mai đây hàng xóm láng giềng biết chuyện gia đình tôi? Các con tôi rồi sẽ ra sao? Tôi nghĩ mãi mà trở đi mắc núi trở lại mắc không, hoàn toàn bế tắc. Các bạn có cách gì giúp tôi không?
: Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2011