22h đêm, trong một quán bar khá nổi tiếng ở TP.HCM, nhiều vị khách với khuôn mặt… búng ra sữa nhún nhảy trong tiếng nhạc ầm ĩ và hò reo theo những động tác uốn éo của 2 cô gái ăn mặc thiếu vải.
Đưa chúng tôi đi, Tuấn “bẻm”, một dân ghiền quán bar, vũ trường quảng cáo: “Tôi cho các ông biết các bạn trẻ, người lớn tuổi và cả dân Tây chơi như thế nào. Hôm nay, tôi dắt mấy ông đến sàn H.H (quận 5), một sàn nhảy chỉ có “vũ nam” không hề có bóng dáng của “vũ nữ”. Đó là sân chơi của các “quý bà” - Tuấn “bẻm” nói với giọng điệu rất bí ẩn.
Gặp chúng tôi, Tuấn “bẻm” khác hẳn ngày hôm qua, Tuấn khoác lên mình một “bộ cánh” rất lịch sự, đĩnh đạc. Đúng 20h, chúng tôi có mặt tại sàn nhảy H.H tọa lạc trên tầng cao nhất của tòa nhà nằm trong khuôn viên của Trung tâm Văn hóa của quận.
Đúng như lời của Tuấn “bẻm”, nơi đây khác hẳn quán bar ồn ào mà chúng tôi đã đi đêm qua, toàn bộ nhân viên đều là nam, theo lời Tuấn “bẻm” nói, những nhân viên nam này đều là “vũ sư” và họ có nhiệm vụ “dìu” quý bà trong những điệu nhạc êm dịu đầy tình cảm, lãng mạn.
Mở chiếc ba lô mang theo, Tuấn “bẻm” lấy ra một đôi giày chuyên dùng để khiêu vũ với đế giày thật cao. Vừa mang đôi giày vào chân, Tuấn “bẻm” nói: “Để có thể chơi ở sàn này, tôi phải đăng ký học khiêu vũ ở các nhà văn hóa. Sau một thời gian tập luyện, tôi mới dám đến đây chơi với mấy “bà chị” ở đây”.
Tiếng nhạc cất lên, Tuấn “bẻm” bước đến một bàn gần đó, như những “vũ sư” làm việc thường xuyên tại đây, Tuấn “bẻm” đưa tay mời một “quý bà” giữa các cặp đôi tay trong tay bước ra sàn nhảy “dìu” nhau trong những giai điệu valse, bolero, slow...
Phải thừa nhận, Tuấn “bẻm” khiêu vũ rất có nghề, từ những bước nhảy chậm, cho đến những cú xoay và sau đó người nữ nằm gọn trong vòng tay của bạn nhảy của mình. Sau vài bài nhạc, Tuấn “bẻm” bước về chỗ ngồi và nói:
“Sàn nhảy này có từ lâu lắm rồi, chủ yếu là dành cho các bà, các chị có độ tuổi trung niên đến chơi. Thực ra, có người chỉ đến để thỏa mãn niềm đam mê khiêu vũ, nhưng cũng có mấy “bà chị” lại đến đây vừa nhảy đầm vừa tìm luôn... “bạn tình”. Nhiều “bà chị” sau khi khiêu vũ thì xin số của tôi rồi hẹn đi chơi, có chị nhắn tin nói là “chị rất cô đơn, em có thể...”. Mấy ông nghĩ, tôi sẽ giải quyết tình huống này làm sao?”. Rồi anh nháy mắt, đầy ẩn ý.
Và những quán bar ở phố Tây
Rời sàn nhảy dành cho các “quý bà”, Tuấn “bẻm” rủ chúng tôi ra khu phố Tây uống bia, như lời Tuấn nói: “Cũng có cái hay cho mấy ông xem nữa đó”.
Hơn 22h, con đường Đỗ Quang Đẩu (quận 1) là một trong các tuyến đường thuộc khu phố Tây tại Sài Gòn, nơi đây tập trung nhiều quán bar nhỏ mang tên: B.B, Hol.L, H.M...
Theo lời Tuấn “bẻm”, có những cô em “chân dài” rất “dịu dàng” với những anh khách Tây. Tuấn “bẻm” chọn quán nhậu N đối diện quá bar B.B, tuy mang cái tiếng là quán nhậu khu phố Tây nhưng “tiền bia, tiền mồi” còn rẻ hơn những quán ở khu khác.
Nhìn qua bên kia đường, những quán bar nhỏ được trang trí bằng những chữ đèn neon đủ màu sắc. Dăm ba cô gái với chiếc áo 2 dây trễ ngực, cùng với chiếc váy ngắn để hở đôi “chân dài” ngồi, hoặc đứng trước cửa quán đon đả mời những vị khách Tây thả bộ trên đường khuya.
Những cái ngoắc tay, những câu mời gọi vào quán bằng tiếng Anh và cả những tràng cười của các cô gái cũng khiến cho nhiều vị khách Tây “háo hức” bước chân vào quán. Tiếng cười nói “cả Tây, lẫn Ta” rôm rả, làm huyên náo cả một khu phố.
“Mấy ông thấy chưa, khu phố Tây ở Sài Gòn là vậy đó. Còn mấy chuyện “XYZ” phía sau đó nữa là mấy ông tự hiểu rồi chứ gì. Các ông rảnh rỗi thì cứ lên Google mà tìm kiếm, mấy ông Tây đi du lịch ở Sài Gòn về rồi kể đầy những chuyện này trên các trang mạng. Nhưng du lịch nước nào mà chẳng có những thứ đó, đâu riêng gì ở TP.HCM” - Tuấn “bẻm” kết luận.
Gần 24h, chúng tôi trở về khi đường phố đã về khuya, những người công nhân quét rác đang lặng lẽ làm tròn phần công việc của mình, tiếng “lắc xắc” của những người hành nghề “tẩm quất, giác hơi” chốc chốc kêu lên từng hồi. Sài Gòn đêm bỗng im ắng đến lạ thường...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét